Trang chủ Tin tứcThời sự Làm thể thao cho trẻ: Đâu là giới hạn của sự ganh đua?

Làm thể thao cho trẻ: Đâu là giới hạn của sự ganh đua?

bởi Linh

Bộ phim tâm lý ‘Adolescence’ trên Netflix đã gây sốt toàn cầu với câu chuyện về Jamie Miller, một cậu bé 13 tuổi bị ám ảnh tâm lý cực đoan từ những lần bị cha lôi ra sân bóng, sân điền kinh, võ đài. Câu chuyện này không chỉ là nội dung của một bộ phim hư cấu mà còn là hiện thực mà nhiều đứa trẻ đang phải trải qua.

Nhà tâm lý học John Amaechi, từng là ngôi sao bóng rổ, khẳng định rằng nhiều phụ huynh sau khi xem xong ‘Adolescence’ sẽ nhận ra rằng nỗi sợ hãi ở môi trường thể thao không chỉ là nội dung của một bộ phim. Đây là câu chuyện hiện hữu trong cuộc sống hàng ngày của nhiều trẻ em.

Câu chuyện của Miller trong phim nêu bật những vấn đề gai góc trong xã hội, bao gồm cả việc trẻ em bị ép buộc tham gia thể thao mà không có sự tự nguyện. Cha của Miller đã đẩy con trai ra sân bóng đá, sân điền kinh và võ đài quyền anh với hy vọng cậu bé có thể hoạt bát, năng động hơn. Tuy nhiên, tất cả đều phản tác dụng khi thứ ông không có cho con trai là thời gian và sự quan tâm.

Nhà tâm lý học Richard Keegan đã thực hiện một khảo sát trên 1.120 học sinh và phát hiện rằng 80% trẻ cho biết các em không hề hứng thú với thể thao vì phải chịu áp lực quá nhiều, và 44% nói từng ám ảnh vì vấn nạn bắt nạt trong sân chơi thể thao.

Mô hình trại hè thể thao được sáng lập bởi Luther Halsey Gulick từ cuối thế kỷ 19 với tôn chỉ ‘cơ thể, trí não, tinh thần’ thông qua hoạt động trại hè để kích thích tinh thần vận động của trẻ em. Tuy nhiên, mô hình này đã biến tướng khi người làm kinh doanh chỉ nói đến phương thức và tác dụng, mà bỏ qua tôn chỉ ban đầu về sự tự nguyện.

Các chuyên gia tâm lý và giáo dục đang lên tiếng cảnh báo về những mặt trái của việc ép buộc trẻ em tham gia thể thao. Tiến sĩ Amanda Visek khẳng định rằng điều quan trọng nhất là cảm giác vui vẻ khi vận động, chứ không phải kỹ năng hay cạnh tranh. Khi niềm vui qua đi hoặc không tồn tại, trẻ chỉ cảm thấy sợ hãi trước sự cạnh tranh của thể thao.

Tiến sĩ Avery Faigenbaum cũng cảnh báo rằng trẻ em không thể trở nên năng động chỉ sau 1-2 tuần lễ bị đẩy đến các trại hè. Trên thực tế, chúng chắc chắn sẽ chấn thương vì chưa quen với vận động, rồi sau đó sẽ bị ám ảnh, sợ hãi với thể thao.

Vậy cuối cùng, các phụ huynh phải làm gì? Các chuyên gia khuyên rằng thay vì ‘ném con trẻ vào một trại hè, hãy kiên nhẫn với những sân chơi thể thao, trang bị từng chút một, khuyến khích, tìm tòi, khơi dậy thế mạnh, sự đam mê và yêu thích với một số kỹ năng vận động, một số môn thể thao của những đứa trẻ’. Quan trọng là sự tự nguyện và cảm giác vui vẻ khi vận động.

Một số chuyên gia cũng chỉ ra rằng trẻ em cần được khuyến khích tham gia thể thao một cách tích cực, tạo điều kiện cho các em phát triển kỹ năng vận động và xây dựng niềm tin vào bản thân. Việc các phụ huynh cần làm là giúp con em mình tìm ra môn thể thao yêu thích và hỗ trợ các em trong suốt quá trình tham gia.

Một yếu tố quan trọng khác là giúp trẻ em xây dựng mối quan hệ lành mạnh với thể thao. Điều này có thể được thực hiện bằng cách nhấn mạnh vào tầm quan trọng của việc vui chơi và khám phá các môn thể thao khác nhau.

Các chuyên gia cũng đồng thuận rằng các phụ huynh cần có kiến thức và kỹ năng để hỗ trợ con em mình tham gia thể thao một cách an toàn và hiệu quả.

Tổng kết, câu chuyện của Jamie Miller trong bộ phim ‘Adolescence’ đã phản ánh một vấn đề quan trọng trong xã hội hiện đại. Việc ép buộc trẻ em tham gia thể thao mà không có sự tự nguyện có thể dẫn đến những hậu quả tiêu cực. Các chuyên gia tâm lý và giáo dục đang lên tiếng cảnh báo về những mặt trái của vấn đề này và khuyên các phụ huynh nên kiên nhẫn, khuyến khích và hỗ trợ con em mình trong việc khám phá và phát triển niềm đam mê với thể thao.

Có thể bạn quan tâm