Trong hơn một thập kỷ qua, Dexter Barsigan, một người đàn ông 47 tuổi sống tại Manila, Philippines, đã kiếm sống bằng nghề tái chế rác thải điện tử. Công việc này không chỉ giúp anh nuôi sống gia đình mà còn mang lại thu nhập cho hàng trăm người trong cộng đồng của anh. Tuy nhiên, nghề nghiệp này cũng đang gây ra những ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của anh Barsigan và nhiều người khác trong xóm.

Anh Barsigan bắt đầu cảm nhận được những tác động tiêu cực của công việc này khoảng ba năm trước, khi đôi tay của anh bắt đầu đau nhức và thị lực của anh giảm dần. Tình trạng này ngày càng trở nên nặng hơn, đến mức có những ngày anh chỉ có thể ngồi nhìn vợ và con làm thay công việc. Là một “mambabkals” – người chuyên rã phế liệu điện tử để lấy các kim loại có giá trị như niken, nhôm và đồng, anh Barsigan hiểu rằng công việc này là nguồn sống của gia đình. “Việc này giúp chúng tôi có cơm ăn, cho con đi học”, anh nói trong khi ngồi làm việc trên con phố Onyx, nơi tập trung hàng trăm người cùng nghề.

Con phố Onyx tại Manila là một trong những khu vực tập trung nhiều “mambabaklas” nhất. Hàng trăm người dân ở đây kiếm sống bằng cách thu gom và phân loại rác thải điện tử từ các hộ gia đình, doanh nghiệp và cơ quan chính phủ. Họ làm việc trong điều kiện khắc nghiệt, thường xuyên tiếp xúc với các chất độc hại và không có bảo hộ lao động đầy đủ. Công việc này không chỉ giúp họ có thu nhập ổn định mà còn đóng góp vào việc giảm thiểu rác thải điện tử và bảo vệ môi trường.
Tuy nhiên, những rủi ro về sức khỏe mà các “mambabaklas” phải đối mặt là rất cao. Tiếp xúc với các chất độc hại như chì, thủy ngân và cadmium có thể dẫn đến các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, bao gồm bệnh thận, bệnh hô hấp và rối loạn thần kinh. Theo Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO), các công nhân trong ngành tái chế rác thải điện tử thường phải đối mặt với các rủi ro về sức khỏe do thiếu bảo hộ lao động và điều kiện làm việc không an toàn.
Để giảm thiểu những rủi ro này, chính phủ Philippines và các tổ chức quốc tế đang nỗ lực cải thiện điều kiện làm việc và cung cấp bảo hộ lao động cho các “mambabaklas”. Một số sáng kiến đã được triển khai để nâng cao nhận thức về rủi ro sức khỏe và cung cấp đào tạo về an toàn lao động cho các công nhân trong ngành này.
Anh Barsigan và nhiều “mambabaklas” khác hy vọng rằng công việc của họ sẽ được cải thiện trong tương lai. Họ mong muốn có điều kiện làm việc an toàn hơn và được bảo vệ sức khỏe của mình. “Chúng tôi chỉ muốn có một cuộc sống tốt hơn cho gia đình mình”, anh Barsigan nói.
Việc cải thiện điều kiện làm việc và bảo vệ sức khỏe cho các “mambabaklas” không chỉ là vấn đề của Philippines mà còn là vấn đề toàn cầu. Khi thế giới tiếp tục sản xuất và tiêu thụ các sản phẩm điện tử với tốc độ nhanh chóng, việc tái chế rác thải điện tử sẽ tiếp tục là một phần quan trọng của nền kinh tế toàn cầu. Vì vậy, cần có những giải pháp bền vững để bảo vệ sức khỏe của những người làm việc trong ngành này và giảm thiểu tác động tiêu cực đến môi trường.